Người dịch: Whistle

Chu Giáp trầm ngâm suy nghĩ, nheo mắt dưới lớp mặt nạ.

Dẫn dụ bọn họ đến?

Trả thù?

Xem ra, việc đám người này xuất hiện ở Thạch Thành không hề đơn giản.

“Lại xuất hiện.”

Ở một nơi nào đó.

Thần sứ đang tế bái thần linh, mở mắt ra, như thể nhìn thấy thần bộc đang tức giận gầm rú, ông ta nhìn về phía ngoài thành, vẻ mặt bình tĩnh.

“Thần giáng lâm là điều không thể nào tránh khỏi, hy sinh thì có gì phải sợ?”

Thần sứ lẩm bẩm, đi về phía mục tiêu theo cảm ứng trong lòng.

“Phụt!”

Nina phun ra một ngụm máu tươi trong hang động, ả ta loạng choạng dựa vào vách đá, thở dốc.

“Ngươi bị thương?”

Người khổng lồ Bello không biết từ lúc nào xuất hiện, trầm giọng hỏi:

“Ai làm?”

“Cạm bẫy.”

Nina hừ lạnh:

“Chắc là một loại Nguyên Thuật rất mạnh, phạm vi bao phủ quá rộng, ta nhất thời không thể nào thoát ra được, may mà trên người ta có bùa hộ mệnh của Đại hiền giả.”

“Ngươi phải cẩn thận.”

Người khổng lồ Bello lo lắng nói:

“Nếu như ngươi xảy ra chuyện, lão đại sẽ không tha cho chúng ta, lần này, ngươi không nên đến đây, mấy người bọn ta không có thời gian để chăm sóc ngươi.”

“Ta không cần các ngươi chăm sóc?”

Nina khinh thường nói:

“Không cần phải sợ, với Linh Mị thể của ta, cho dù là Hắc Thiết hậu kỳ ra tay, tuy rằng ta không phải là đối thủ, nhưng muốn chạy trốn lại rất dễ dàng.”

“Ừ.”

Người khổng lồ Bello tán thành.

Nhưng gã ta vẫn nhắc nhở: “Cẩn thận vẫn hơn, ngươi khác với bọn ta, hơn nữa, trên đời này có rất nhiều chuyện kỳ lạ, lỡ như có người có thể khắc chế thân pháp của ngươi cũng không có gì lạ.”

“Đủ rồi.”

Nina phất tay: “Lần này, ta đã gặp lâu chủ Huyết Đằng lâu.”

“Ồ!”

Người khổng lồ Bello nghiêm mặt: “Ngươi không bắt được hắn sao?”

“Kiếm pháp của kẻ này rất lợi hại, không thua gì ta, thực lực cũng không yếu.”

Nina lắc đầu:

“Hơn nữa, ta đang bị thương, nên không dây dưa với hắn ta. Đúng rồi, hình như hắn ta không biết thân phận của chúng ta.”

“Không biết?” Ánh mắt của Người khổng lồ Bello lóe lên:

“Dùng thi thể của A Thủy để dụ chúng ta đến, hắn ta lại không biết sao?”

“Cho dù không biết thì chuyện này cũng có liên quan đến hắn ta, đứa em gái đã chết của Mông Nam cũng nhất định sẽ không tha cho hắn ta, dù sao cũng phải bắt hắn ta trước, ngươi có để lại gì trên người gã ta không? Để chúng ta truy tìm.”

“Đương nhiên.” Nina cười, lấy ra một viên ngọc:

“Hắc Thiền điệp, trong vòng ba ngày, có thể tìm được mục tiêu, ngươi có thuốc trị thương không? Đợi đến khi ta khôi phục Nguyên Lực sẽ hành động.”

“Ừ.”

Người khổng lồ Bello gật đầu.

Chu Giáp ngồi xếp bằng trên tảng đá, mặc Huyền Binh chiến giáp, sau lưng là áo choàng đỏ như máu, đeo Quỷ Khốc diện, khí tức âm lãnh.

Ý thức chìm xuống, tiến vào thức hải.

Tên: Chu Giáp.

Tu vi: Hắc Thiết Nhất Quan.

Nguyên Tinh: Thiên Anh Tinh (Đặc tính: Chưởng Binh), Địa Dũng Tinh (Đặc tính: Ngũ Lôi), Địa Hùng Tinh (Đặc tính: Long Hổ), Địa Mãnh Tinh (Đặc tính: Bạo Lực), Địa Mặc Tinh (Đặc tính: Thính Phong), Thiên Huyền Tinh (Đặc tính: Càn Khôn tàn), Địa Phụ Tinh (Đặc tính: Ngự Thủy tàn).

Công pháp: Thần Hoàng Quyết nhập môn.

Võ kỹ: Tứ Tượng Khiên Chấn viên mãn, Ngũ Lôi Phủ Pháp tinh thông, m Sát Đoạt Mệnh Kiếm viên mãn, Thiên Xà Liễm Tức Pháp tinh thông, Cửu Trọng Đăng Lâu Bộ viên mãn, Thiết Giáp Thân viên mãn, Tam Thân Bộ, Cự Mãng Thổ Châu…

Tuy rằng tu vi chỉ là nhất quan, nhưng nếu như cộng thêm sự gia trì của Long Hổ, Bạo Lực thì tương đương với ngũ quan.

Âm Sát Đoạt Mệnh Kiếm đại viên mãn cũng có thể vượt cấp.

Huyền Binh chiến giáp cũng không phải là đồ trang trí.

Tính toán như vậy, thực lực của Lâu chủ Huyết Đằng lâu đã là Hắc Thiết trung kỳ đỉnh cao, Hắc Thiết trung kỳ bình thường, nếu như không có át chủ bài thì sẽ không phải là đối thủ của Chu Giáp.

Còn nếu như Chu Giáp dùng thân phận thật sự…

Cầm khiên, rìu, có Ngũ Lôi gia trì, cũng chỉ kém Lôi Bá Thiên năm đó một chút, có thể đánh một trận với Hắc Thiết hậu kỳ.

Ngũ Lôi Phủ Pháp…

Chu Giáp suy nghĩ, từng chiêu thức phủ pháp lần lượt được diễn tập trong đầu.

Cấp bậc của phủ pháp này đã vượt qua Tử Lôi Đao Pháp, Ngũ Lôi tương sinh, liên miên, nếu như dốc toàn lực, uy lực có thể tăng lên gấp mấy lần.

Năm đó, Lôi Bá Thiên cũng dựa vào Thiên Đả Ngũ Lôi Oanh để giết chết Quách Ngộ Đoạn.

“Hả?”

Tiếng động kỳ lạ từ xa truyền đến, khiến cho Chu Giáp khẽ động tai, cắt ngang suy nghĩ của hắn, sau đó, Chu Giáp lóe lên rồi biến mất.

Không bao lâu sau.

Ba bóng người xuất hiện ở gần đó.

Nina, người khổng lồ Bello mặc trọng giáp, một người đàn ông mặc áo trắng, tóc vàng, mắt xanh.

“Hắn ta vừa mới ở đây.”

Tay Nina cầm một viên ngọc, trong viên ngọc trong suốt có một con bướm đen đang vỗ cánh, chỉ dẫn phương hướng.

“Đuổi theo!”

Người đàn ông tóc vàng trầm giọng nói: “Lâu chủ Huyết Đằng lâu có thể ẩn náu ở đây mấy chục năm, chắc chắn là có thủ đoạn, nhưng hắn ta chỉ là Hắc Thiết trung kỳ.”

“Cứ đuổi tiếp là được.”

“Ừ.”

Hai người còn lại gật đầu, ba người tiếp tục truy tìm theo khí tức.

“Hắn ta xuống nước rồi!”

Nina cau mày nhìn mặt nước.

Tuy rằng thân pháp của Nina rất lợi hại, nhưng ả ta lại không giỏi thủy chiến, sau khi xuống nước, thân pháp sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, nếu như không phải bất đắc dĩ, Nina sẽ không xuống nước.

“Để ta.”

Người đàn ông tóc vàng thản nhiên nói, búng tay, mặt nước tự động tách ra, tạo thành một lối đi, để ông ta từng bước đi xuống đáy nước.

Một lát sau.

Người đàn ông tóc vàng bước ra, nói: “Dưới nước là một mật thất, nhưng kẻ đó không ở bên trong, chắc là đã rời đi từ chỗ khác.”

Nina cúi đầu nhìn con bướm đen, sau đó, chỉ về phía xa:

“Bên kia.”

Một thung lũng.

“Bên kia!”

“…”

“Hắn ta phát hiện ra chúng ta rồi.”

Người khổng lồ Bello trầm giọng nói:

“Chúng ta đang đi vòng vèo.”

“Là do các ngươi quá chậm.”

Nina dậm chân:

“Hướng đi hiện tại của hắn ta là trong Thạch Thành, một khi đã vào thành, chúng ta sẽ rất khó tìm được hắn ta, cho dù có tìm được cũng rất nguy hiểm.”

0.40569 sec| 2408.039 kb